Chia sẻ

Tre Làng

GÁI THỜI NAY

Lâm Trực
Chiều tối, cafe ở Mỹ Đình, tình cờ gặp gái. Gái trông kháu kinh. Anh thề có trời cao đất rộng là cực xinh! Ngôn ngữ bất lực khi mô tả gái.

Anh với gái quen nhau rất lòng vòng, đại khái nó là bạn của em con bạn thân anh. Ngay hôm đầu gặp gỡ, gái cứ gọi mình là chú mặc dù nó đã hăm sáu tuổi. Nó ăn uống rất tự nhiên và ồn ào, rượu uống cũng mấu ào ào như bão. Phải thật thà mà nói, gái xinh thì cái quái gì cũng xinh, từ nết ăn uống đến nói năng. Tuy nhiên mình không dám tưởng tượng đến cái sự xinh khi...đi vãi. Hãm bỏ mẹ!

Ngày đẹp giời, đang ngáp vặt ở văn phòng, alô rung lên tiếng gà gáy, cháu đây, chú có nhận ra cháu không, cháu là....Mẹ tiên sư, chú cháu cái kăng kủ kọt. Anh cũng đang rảnh và buồn nữa, đi ăn nhế? Dạ vầng!

Mình chọn một nhà hàng khá lịch sự, đối diện là nhà nghỉ để đề phòng cơ sự. Gái đến rất đúng giờ, ăn mặc sành điệu, nước hoa thơm rức mũi. Mình chủ động gọi những món mà gái đã từng ăn qua những lần gặp gỡ trước rồi lịch sự một cách rất mất nết, rượu cho nó hoang dã, em nhể? Dạ vầng!

Anh, em buồn lắm..., ô, đ mẹ, thế là thế nào? Anh chợt cật vấn rồi rất lịch sự anh sẵn sàng làm mít-tơ Ry-cờ Bin cho em. Gai tru mõm, thế là thế nào ợ. Ờ thì đ mẹ, là thùng rác ấy, em tống nỗi buồn vầu, vô tư.

Gái cười khi khi khi, bẩu anh thật là vui tính. Chiện, vui tính là thính để câu gái mà. Anh có cả thính thối lẫn thính thơm. Hí hí...

Tay gái mân mê li rượu rất sành điệu, xoay xoay rồi lại lắc lắc. Giọng gái xinh khi thủ thỉ tâm tình thì, thô....ôi...ồi....rồi. Nó kể, em đang còn trinh, anh tin không? mặc dù mới bỏ thằng người yêu tháng trước. Nói em có người yêu mà còn trinh chắc anh buồn cười lắm nhỉ, nhưng thật nó như thế mà. Nhưng thằng kia nó hãm và ghen ghê cơ anh ạ, em bỏ.

Sao em nói chuyện này với anh? Em cũng không biết nữa, chỉ biết là em đang rất buồn và anh là người em tin cậy thôi. Hố hố, sến nhỉ?

Ta về thôi em, mình chủ động. Gì chứ gái còn trinh (Nỏ biết thật hay rởm) là mình rất ghét. Nói ra bằng lỗ mồm anh càng ghét. Ghét thê thảm.

Gái đang vui bỗng chưng hửng. Mình dửng dưng bốc đít ra về. Đầu thấy nằng nặng, khó chịu trong người. Mẹ, tội của nó không phải là lớn mà là rất lớn.

Sáng hôm sau, nhận được tin nhắn từ máy của gái: anh ơi, anh có mười triệu không cho em vay, mẹ em ốm nặng đang nằm viện.

Mình nhắn lại: anh có, nhưng không cho vay. Anh cho em một triệu.

Gái nhắn lại: tổ sư bố thằng hãm!

A, con...???!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog