Chia sẻ

Tre Làng

BÀN VỀ DỒ

Dồ là con không cha, nhẽ thế nên Dồ vất mẹ nó tên thật, dùng tên cụ đặt cho. Dồ khoe thế viết thế chứ cũng chửa thấy bất cứ hồi kí  hồi ức của bất cứ ai cận kề sinh thời cụ kể về điều đó, ngoại trừ bức ảnh mạ con Dồ trong đội tạch tạch sè chụp chung với cụ.

Đường tử tức Dồ không mấy may mắn. Hai đứa, gái cũng không cha. Toàn thể  liền bà đẻ con không cha là lũ chửa hoang, riêng Dồ phải gọi là con ngoài giá thú, không thì Dồ kiện cho đến cao tằng tổ tỉ âm ti địa ngục.

Thằng chống gậy còn lại, nghiện lòi.

Mình biết nhiều chuyện về Dồ, từ cách nay 5 năm lận. Nhưng các nhân vật liên quan, 1 cựu bụng to bộ alô, 2 thứ bụng to bộ cá kiếm và một con bạn mình, nghe mình nói đến Dồ nhỏm lên như ngồi phải bàn đinh anh xin cô tao xin mày ...

Chuyện của ba bác to to quyền lệch đất không nói chứ con bạn mình, thê lương không bút nào  tả.

Nhà báo, khốn nạn cái chuyên viết chống tham nhũng, tờ báo ngành nhỏ xíu, trên trym dưới bướm, đương nhiên bản thân nó có muốn tham nhũng cũng léo được, ai cho.

Chuyện là em nó, đấu đá với thằng trưởng. Nhằm đúng dịp Dồ nhận huy hiệu 80 năm (tính từ ngày biết nói) chửi bố đẻ khỏe nhất nước, ma đưa lối quỷ dẫn đường con em nó tìm đến Dồ, nhờ làm cho ra nhẽ.

Nó, bản tính hiền lành, khuyên em chuyện đâu còn có đó, kiện cáo có thắng thì cũng trong thế thua, tốt hơn cả cứ chăm sóc gia đình cho chu đáo.

Khuyên em mãi chả ăn thua, nó tìm đến nhà Dồ, đi cùng chị xếp thân.

Xong đời.

Ba ngày sau và các ngày sau nữa, tất cả các  thủ trưởng nhớn bé của con bạn mình đều nhận được những cú điện thoại tròm trèm  tiếng đồng hồ, yêu cầu mức kỉ luật nặng nhất cho đứa láo lếu cản trở Dồ chống tiêu cực.

Tất cả các thủ trưởng nhớn bé đột xuất thấy thương nó quá, nhưng  léo ai dám nói toẹt với Dồ khi hình dung  tới phiên mình thành nạn nhân, như nó, thì bỏ mẹ.

Không ăn thua. Dồ không bỏ cuộc.

Dồ điện thoại cho… vợ xếp cao hơn, vu lên chúng tình ái nên bao che nhau. Ông này là giám đốc alô Hà nội lúc bấy giờ và léo biết nó mặt ngang mũi dọc  ra sao.

Dồ gửi tin cho dăm báo, vu lên nó dám đến tận nhà Dồ cướp tài liệu chống tiêu cực.

Dồ vận động em nó tố chị. Kinh ngang đệ nhị cải cách ruộng đất.

Kể thì nhanh, chứ dằng dai  ngoài đời giữa nó và Dồ, cả năm giời. Ai chưa thấy quan tài hẳn chưa đổ lệ.

Đến mức chị xếp thân bảo, đến xin lỗi một câu cho Dồ câm mồm đi, chị lại sẽ đi cùng em.

Đến mức tận giờ mỗi khi ai nói đến Dồ, mặt nó còn nhợt ra.

Có điều mải chiến đấu với nó, Dồ quên mẹ vụ án điểm, của xếp con em nó.

…………………………..
BỒI THÊM CHO CHẮC ĐÉT
Dồ là sản phẩm đặc trưng của chế độ, một thời người người là cảnh sát nhà nhà là đồn công an.

Một cô giáo, khốn đốn vì vừa bị thằng lừa đảo quất ngựa truy phong vừa vì Dồ, đòi đuổi cô khỏi nghề bằng được nhân danh đạo đức nhà giáo.

Không chỉ cô khốn đốn, mà cả  ban giám hiệu lẫn giám đốc sở giáo dục khốn đốn không kém.

Dồ dai như đỉa.

Nhưng rồi ai đó phát hiện, xúi người của sở khi tiếp chuyện Dồ hỏi một câu, ngọt như mía, cháu ngoài giá thú nhà chị khỏe không.

Vụ kiện tụng dừng tắp lự.

Chuyện này lại cũng kể thì nhanh nhưng ngoài đời nó bắt đầu từ lúc bụng cô giáo lùm lùm cho tới khi em bé thiếu một ngày thì đầy tháng.

Tầm này năm ngoái, cả hai bác thứ bụng to bộ cá kiếm đều nói với mình chung một ý, thể nào rồi Dồ cũng dấp vào đám bô shit.

Y như rằng. Giờ thì Dồ đang là hót gơ của bô shit, nhân danh cái tên do cụ đặt.

Cụ đặt tên, nên thâm vãi.

Mình, không nhảy nhỏm như ngồi bàn đinh như các nạn nhân (quái chiêu là cả  ân nhân cũng thế) của Dồ, nhưng phàm nhắc đến Dồ không hiểu sao toàn liên tưởng đến cụm từ đội cải cách ruộng đất.

…………………………………………….

Nguồn:  Thị Beo sắc có đẽo gọt tý ti.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog