Chia sẻ

Tre Làng

ẢO TUNG CHẢO!

Tôi từng đi cứu nét. Và tôi vẫn tin trên mạng người ta mua bán đủ thứ trên đời, kể cả dâm. Cơ mà tôi đéo tin lắm, chuyện người ta yêu nhau trên đó, rồi xồng xộc ra đời đến với nhau bằng chiếc nhẫn kim cương to như hạt đỗ, bên cây nến hồng và chai vang đỏ, ở một nơi nào đó trên thế gian này. Ấy thế mà chuyện đó xảy ra với bạn tôi, một gã trung niên phản động rửa bát giã giò xứ Càli bên kia bán cầu, với một thiếu phụ ít tuổi mũi tẹt da vàng vắt vẻo chốn Badi hoa lệ.

Chả là chúng tôi chơi chung một mạng, gọi là đéo gì bản thân tôi cũng biết đéo đâu. Chúng tôi nhận ra nhau bởi những cái ních kêu choang choác, cũng như cái nhời nhẽ văng mạng bù bựa cõi hư vô. Chỉ thế thôi, không hơn. Phàm đã chơi mạng ảo, phải dấu thân. Thậm chí phải lập clone với những thành phần ị vãi hay bơm vá. Nguyên tắc là, đã ảo thì phải ...tung chảo. Rành mạch ra cái làm sao và như thế nào thì tôi chịu. Bởi tôi chơi mạng từ lâu nhưng ngu thì ...rất mới.

Thi thoảng, tôi cũng đi ọp chui với vài người. Tất tật là giai hết. Gái họ cũng hay gạ gẫm, nhưng tôi chối. Chả phải tôi kiêu kỳ gì đâu, mà là tôi sợ chúng. Bởi tôi phải giả tiền cho những cú hẹn hò, trong khi lại chả xơ múi được nước non mẹ gì. Rồi giả như tôi mê họ, hoặc họ lại mê tôi thì có phải là khốn không? Vài thằng bạn thân biết tôi chơi lốc, cứ bảo tôi ngu. Thì tôi có khôn đéo bao giờ???

Thôi, quay lại chuyện của bạn tôi. Cứ tưởng là ơ hờ thế thôi, ai ngờ chúng lao thẳng đời vào nhau thật. Bằng chứng là cô nàng mũi tẹt da vàng kia vút thẳng Càli mấy tuần giời. Và giờ đây, chúng đang tay trong tay ở Sài thành chuẩn bị cho cái lễ đính hôn nhiều ý nghĩa. Còn sao chúng lại chọn Sài thành?. Giản dị, đó là nơi bạn tôi ra đi. Chả là sau 1975, khi ị đái còn dí bô xixi kêu chóa, nó đã vượt trùng dương đi tìm bến đỗ cùng gia đình sau một cú biến đổi định mệnh của lịch sử. Trưởng thành nơi xứ sở của tự do nhưng lại hay nặng lòng về cố quốc, thành ra cứ dăm năm lại về một đôi lần, chỉ để thăm thân. Còn cô nàng kia lại khác, sinh đất Hà thành văn vật nghìn năm trong gia đình đã gia giáo lại còn cách mạng. Nhớn lên còn không biết cảnh xếp hàng mua gạo hay xem phin, nhưng cũng bởi một khúc rẽ định mệnh của đời mà tót phát sang Badi ngấn lệ. Những kẻ mang chí tang bồng, dù nhớn hay bé tôi đều thấy chúng hay ho cả. Và nhẽ chúng đến với nhau bởi sự tang bồng cõi mạng càng làm tôi kính phục lẫn thèm thuồng.

Chứ đéo như tôi. Nhớ mãi hồi đầu thiên niên kỉ, tập tọng chuyện chát chít cũng có hẹn hò được một em. Nàng chuyện trò trên mạng làm tôi say như điếu đổ. Tôi xin được gặp nàng. Các bạn biết không, trước mặt tôi nàng vẫn hay ho như trên mạng nếu như cái thân hình phì nhiêu như con lợn lai kinh tế không nuốt mất của tôi ba đĩa mỳ xào. Sau vụ đó, tôi tởn mãi. Và tôi cho rằng, gái mạng tuyền lũ thần quynh, xấu xa, to béo, tham ăn và rỗi việc.

Rồi ngay như cái việc tôi đi cứu nét, hình như kể đâu đó rồi nhỉ. Nay tiện đây, để chia vui với bạn tôi, tôi xin được kể lại. Mịa, cũng một kiếp chơi mạng, đứa thành chính quả, kẻ thành hư danh. Đèo mẹ...

Chuẩn bị tắt máy đi nằm thì bụp bụp bụp ba phát vầu YM. Chưa kịp định thần thì lại nhận được lệnh mời xem Oép căm. Thức đã qúa ngọ đêm thì tiếc đếch gì vài phút, nhấn nhá clích vầu ngay. Há há, mặt một em non hoét, tin nguyên chất xí xớn chình ình trong WC. Mình sẵng giọng, gõ phím: chào em. Chỉ chờ có thế, em phun ra một tràng dài như chuỗi hạt của Đạt ma dưng mình đéo thể nầu hiểu nổi ngoại trừ câu cuối, em đang kẹt nét, ở xyz phố Vọng, anh đến kíu em nhé, chỉ có 200k thôi, em xin một bát phở đêm nữa rùi anh đưa em đi đâu cũng được.

Há há, mẹ tiên sư, trần đời An-nam. Mình biết những trò này đã nhiều dưng tuyền qua alô lá ngón, chưa từng thực tế bâu giờ, nay vận vầu thân phát này, tò mò và ham đéo chịu. Bẩu em nó oki thôi, chờ anh mười lăm phút anh chuẩn bị rùi qua liền. Em nó ngoan ngoãn vâng ạ phát rõ to kèm theo quả ai-con chụt chịt, chúm chím.

Móc con Ơ 71 Tầu nhắn cho thằng bạn già, đi kíu nét không, con bé xinh lắm, gần nhà tôi với ông, có vẻ lành. Thằng bạn già nhắn lại: mày điên à. Ơ, địt mẹ, điên thì mới đi kíu nét chứ - Nhưng tao đéo điên như mày - Ô, hoá ra là thế à, thế tao đi một mình.

Lừa vợ bẩu đi ăn bánh cuốn đêm, mình vận quả soọc hoa hoét hình lá phong, áo thun bo đi sát nách, trông tin vãi, hăm hở xách con sờ bây sì phóng xì khói lên xyz phố Vọng.

Đây rồi, dưng cửa đóng kín mít, ghé tai vầu lắng thấy tuyền tiếng lạch cạch của bàn phím lẫn tiếng chửi thề, giọng đực cái đủ cả, sặc mùi sữa. Mình đập tay vầu cửa, hỏi đổng, vầu chơi với anh ơi. Cửa hé, một thằng già đầu hói thò mặt ra, hết máy rồi, thông cảm nhế. Tay hắn toan kéo cửa dưng tay mình nhanh hơn, chặn mẹ lại bẩu anh anh, con abc ngồi máy nầu, nhắn ra em gặp tý, em là quy-ka-át của mẹ nó lên gửi tiền để đưa nó về. Thằng già cười khẽ, nhìn mình ma mãnh, chờ tý nhế.

Mình rít thuốc đứng ngoài chờ, cực tế tế. Em nó ra, xoè tay, đưa em để vầu trả nầu. Mình rút 200k găm trong túi từ ở nhà ấn vầu tay rồi nói với, nhanh nhế.

Em nó trở ra nhanh như lời dặn. Mình chưa kịp dòm kỹ xem mặt mũi ra cái làm sao thì đã chui mẹ ra sau xe, thổi nhẹ vầu tai mình, đi anh. Mình hỏi đi đâu giờ em, nó đấm bụp phát vầu lưng, ngoan như cún con đến ngày mở mắt, tuỳ anh ạ.

Chở em ấy lòng vòng thế đéo nào lại về ngay ngần khu nhà mình, hơi hoảng tý dưng tự trấn tĩnh, thây kệ, thế cho nó lành, có bề gì còn tiện xoay xoả, đi chỗ xa ngái, không thông thổ có gì thì lại đi bằng đít về nhà thời bỏ mẹ. Dừng xe ở hàng phở cho em nó ăn lấy sức. Mình không ăn, tranh thủ ngồi nhìn. Con bé quãng 16, 17 là cùng, mặt hốc hác vì thức đêm và đói ăn dưng trông vẫn nét. Cái đẹp của tuổi đó thì bút, phím tả thế đéo nầu được, phỏng ạ?

Xong bát phở, chục quẩy, trông em xinh lên như xác chết được làm màu. Mình máu thực sự! Não vằn lên toan tính. Đi nhà nghỉ thôi, chốc nhát rùi chuồn về với vợ, cho em nó mấy đồng mai còn tìm đường về nhà. Nhẽ thế là anh minh và tử tế rùi. Đấy là mình suy tính thế!

Rồi đi luôn. Em nó ngoan như một con lừa.

Mình vẫn giữ thói quen khi uýnh gái là phải tắm. Gái tin tin như em nó thì tắm còn phải kỹ càng hơn tuy chim cò rất chi là thổn thức. Quấn quả khăn ngang bụng trở ra, giời ạ, em nó ngủ ngon lành, thở khe khe. Mùi phở bò quẩy nóng, mùi mồ hôi áo quần lâu ngày, mùi thơm ngái của da thịt gái tơ... quện vầu trong cái lạnh se se của quả máy lạnh một cục đang kêu phành phạch làm mình đờ ra mấy phút. Nhìn em nó ngon lành trong nhớp nháp, lòng mình se lại, chim cò cũng theo đó teo mẹ luôn. Đắp cho em nó cái chăn mỏng, với quả quần soọc hoa hoét hình lá phong vứt ở đầu giường móc ra một lít để lại gối. Mình về!

Vợ vẫn ngủ ngon. Sáng thức giấc hôn nhẹ lên môi mình rồi chun mặt, sao tối qua đi ăn bánh cuốn mà miệng không hôi mùi hành khô? Lèo mẹ, anh không đi ăn bánh cuốn, anh đi ăn bánh đời. Làm gì có bánh đời, anh bắt đầu hâm rồi đấy, Ờ, có khi mình hâm thật! Mẹ tiên sư!

1 nhận xét:

  1. Bài viết này khá chi tiết và rất hữu ích. Tôi đang cần tìm hiểu về sản phẩm này để phục vụ cho công việc. Cảm ơn admin nhiều.
    -------------------------------------------------------------------------------------
    Saigon Home Kitchen:Giá bếp điện từ nhập khẩu hoặc Gia bep dien tu nhap khau

    Dưới đây Saigon Home Kitchen sẽ giới thiệu các bạn

    Ngoài ra còn nhiều tiện ích và một số cách bí quyết sử dụng bếp điện từ tốt nhất. Hãy truy cập vào saigonhomekitchen.vn để trải nghiệm nhiều hơn nhé. Hẹn gặp lại các bạn.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog