Chia sẻ

Tre Làng

TO ĐẦU MÀ DẠI

LâmTrực@ - Một góc nhìn khác hẵn về ông Đặng Hùng Võ. Anh giới thiệu để anh em tham khảo. Có gì đó không ổn thì phải. Hình như có gì đó đang diễn biến trong con người này. Hy vọng là cảm nhận của anh không đúng.

Mình thất vọng thay cho Võ!

Mình thương Võ!

Nhìn ông già Đặng Hùng Võ yếu ớt trước lối phủ đầu hàng tôm hàng chợ của đám luật gia nỏ mồm, dẫn đầu là Trần Vũ Hải, mình không còn tin vào mắt mình nữa.

Võ ngồi đó, chẳng thấy hình bóng nào của một tri thức tiếng tăm, chẳng còn hình bóng của một người được đánh giá là quá dày dạn, và quá bãn lĩnh trước truyền thông.

Võ cô đơn, và Võ đã buông xuôi!

Buông xuôi, để lấy được dăm ba tràng pháo tay lặt vặt tiểu xảo. Buông xuôi, vì một nỗi sợ sệt tức thời, vì Hải đã thẳng tưng chơi trò bẩn, bới móc hàm giáo sư của Võ, bới móc đạo đức nhân cách một đời của Võ.
………………………………………………

Nếu là mình, mình sẽ dừng cuộc chơi ngay lập tức.

Dừng, vì chẳng có lấy nửa xu văn hóa tranh luận. Dừng, vì bị Hải và đám “dân oan chí phèo” nhét quá nhiều chữ vào mồm. Dừng, vì chỉ mới há mõm ra được một câu, đã bị Hải chụp lấy đó làm kết luận, và nắn gân báo chí.

Võ ơi là Võ!

Võ muốn dùng sự kiện này, để minh bạch hóa cá nhân của Võ trong vụ Ecopark, Võ muốn vun vén thêm cho hình ảnh huy hoàng của cá nhân mình.

Tốt thôi, và giờ cơ bản, tạm thời thì đám diều hâu đã cho Võ được thứ đó. Liệu được bao lâu?

Nhưng cũng chính vì khát khao chứng minh cá nhân mình trong sạch, mà Võ đã luống cuống đưa đầu vào thòng lọng. Câu trả lời nửa chừng của Võ bị kết luận, thái độ lóng ngóng của Võ bị quy kết!

Cũng chính vì khát khao chứng minh cá nhân mình trong sạch, mà Võ đã gật đầu bừa cho cái đúng thành sai, cho cái ưu thành nhược. Võ tiếp tay cổ súy cho sự lưu manh mất dạy, Võ tiếp tay dung túng cho những sự ngăn cản quy trình phát triển của Hưng Yên, của đất nước.
……………………………………………

Mà nói thật, Võ nghĩ mình là ai, khi sa đà vào vấn đề thẩm quyền của 3 Zũng? Vấn đề đó Võ kệ mẹ cho tay Đam Chính Phủ lo là được rồi. Người ngợm một mẩu bẻ đôi mà cứ phán chuyện côm lê cà vạt của Ram bô là thế nào hả Võ?

Già rồi còn dại, Võ ơi là Võ.

Mình vẫn hy vọng, là Võ có đủ tỉnh táo, và lương tri, ngồi một mình trước máy tính, suy nghĩ lại, hệ thống lại, khách quan lại, để chính thức nói lên tiếng nói đính chính của mình.

Tiếng nói của tâm thế tự do, thoải mái, chứ chẳng phải tiếng nói của một tâm thế bị a dua ném đá hội đồng như trong buổi nói chuyện tào lao vớ vẩn!
………………………………………………

(tiếp)

Khách quan mà nói, việc Võ chủ động đứng ra nói chuyện, về những gì người ta thắc mắc trong quá khứ đương chức của Võ, là một điều tốt. Và mình đã hy vọng, sự kiện này sẽ mở màn cho một tiền lệ tốt đẹp, đám quan chức đã hạ cánh sẵn sàng quay trở lại làm rõ, minh bạch hóa những gì mà một đời quan trường mình đã trải qua.

Trước buổi họp, mình đã nói, báo chí cần đưa tin làm sao, để còn “kích động” được những việc tương tự, phải làm sao vừa đảm bảo khách quan, vừa khuyến khích được người ta thò đầu ra, chứ đừng dọa cho họ rụt cổ lại.

Nhưng mình đã nhầm!!! Và điều mình áy náy, có lẽ sẽ thành hiện thực!!!?

Như mình đã nói, có thể vì khát khao minh bạch hóa thông tin cá nhân, cộng với thần kinh của một tri thức già như Võ không thể đấu lại mồm năm miệng mười của đám trẻ trâu thừa giang hồ thiếu văn hóa như Hải, và Võ buông. Võ chấp nhận nhắm mắt đứng bên kia Chính quyền, đứng bên kia với chính Võ thứ trưởng trong quá khứ, đứng bên kia với những gì mà lúc tỉnh táo, Võ đã tái khẳng định như đinh đóng cột trên nhan nhản các mặt báo.

Võ dội một gáo nước lạnh vào thẳng mặt của trên dưới 90% dân Văn Giang đã nhận tiền đền bù, họ mới là số đông Võ ạ!

Võ được gì, ngoài một đôi tràng vỗ tay tiểu xảo? sau khi ăn đủ thứ hạ nhục từ Hải.

Võ chấp nhận quay lưng lại với chính mình, với những người đồng chí đồng đội. Nhưng mình khẳng định, Võ cũng chẳng gần được đám “dân oan” kia hơn tí nào, nó sẽ còn vần vò chán cái thân già của Võ!
………………………………………………
Hải chủ động khai cuộc với báo chí, Hải cũng là người chốt lại với báo chí. Hải chủ động cuộc chơi chứ không phải Võ! Võ thua ngay từ trạng thái tâm lý mở màn!

Nhìn cách “nói chuyện” chả khác gì một buổi đấu tố, ông già đáng thương bị đấu tố bởi đầy đủ luật sư, nhà báo, nông dân. Bị hạ nhục, và bị “ép” phải “nhận tội”!

Dường như kịch bản đã có sẵn, đưa ông già vào thế mất tự chủ, thiếu tỉnh táo, và quy chụp nhận tội.

Và thế là trăm hoa đua nở blog, Xuân Diện được tự do ngồi chình ình trên bàn họp như người lớn, để tường thuật trực tiếp (mình cứ phì cười, tự do thế này còn nỏ mồm cái đéo gì nữa nhỉ), một số tay báo chí nhao nhao phỏng vấn “tiến sĩ Quang A”, các “dân oan” Đồng, Sơn như đúng rồi. Mình giả vờ chửi ông Võ một câu, ngay lập tức có cậu bên cạnh ghé tai, yên tâm, hôm nay báo chí ta có đủ cả!!! Phải đánh chứ!!!

Mình không xem những gì Võ đã làm hôm nay, là tính trách nhiệm!

Mình xem đó là sự ích kỷ, chính xác hơn là vô trách nhiệm! Công tác quản lý đất đai? Ổn định đời sống xã hội/nông thôn? Đại cục phát triển kinh tế?

Còn nhớ cách đây 4,5 năm, chỉ một câu nói của Võ vu vơ “giá đất phải sát giá thị trường”, đã được đám “dân oan” biến tướng ý nghĩa, thậm chí hiểu nhầm, gây náo động cả một vùng Hưng Yên đằng đẵng.

Võ biết, chứ không phải là không biết. Vụ đó Võ lờ tịt, và đến một tay cán bộ thôn ở đó còn phải thốt lên, “sát thế đéo nào được mà sát, ông giỏi cho ông về mà sát!!!”
………………………………………………
Đến khổ cho bộ Tài môi, giờ thì oằn lưng ra mà gánh cho mấy câu nói ất ơ của Võ, mà thanh minh thanh nga với Chính phủ. Thương nhau quá hóa bằng hại nhau!

Dẫu biết rằng, chỉ là tiếng nói của một cá nhân, độc lập, thậm chí tính chính danh của buổi tổ chức báo chí này còn phải xét lại, chẳng có giá trị mẹ gì về pháp lý, nhưng mình vẫn buồn, buồn, bởi cái cách Võ đã buông súng!?

Võ mà chẳng Võ tí nào!!!

Bê của lão đi di - Anh không lấy phần khuyến mãi của con Trực

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog