Chia sẻ

Tre Làng

VU VƠ VỀ GÁI VÔ DUYÊN

LâmTrực@
.
HÌNH MINH HỌA, NHƯNG KHÔNG THỂ BẰNG VỚI THỰC TẾ
Gái, một tay ngoáy mũi, một tay ngoáy sủi tung lớp bọt sinh tố bơ. Môi gái trều ra, trông như môi ỉn con, ngộ và xinh và quái ghẻ. Em nói:

- Mà đợt này anh làm cả thơ à?

- Ừ! hàng ế, bói cũng ế, làm thêm thơ để tăng thu nhập.

- Hi! Anh lại đùa rồi! Hic hic khì..

Qủa gần đây hắn nhiễm tí khuẩn Thơ, có viết mấy bài. Nhưng chẳng bao giờ hắn kể với em. Chắc em đọc blog của hắn, nên biết.

Gái thè mảnh lưỡi hồng hồng như lưỡi thỏ, nghịch nghịch que hút, em nói:

- Cơ mà thơ anh có bán, cũng chẳng ai mua. Thơ gì ngang chết đi được...

Gái ỏn ẻn tru mỏ tiếp:

- Có cái bài gì í, em phải đọc đến mười lần may ra mới không sai. Mà mỗi lần đọc, phải uốn lưỡi chín cái!

- Thảo nào, lưỡi em dẻo thế, nhờ thơ anh phải không?

Mảnh lưỡi em thụt lại:

- Hi hi.. Anh chỉ giỏi trêu! em ứ nói kiểu ấy đâu.

Gái hút thêm hơi dài như cái máy bơm, cốc sinh tố vơi nửa, mắt em chợt lóe một tia nghịch, em nói:

- Nhưng thơ anh là cực hay viết đểu con gái!

- Đểu?

- Này nhé, có cái câu anh viết em trải trải đắp đắp gì ý...

Hắn lục trí nhớ. Phải rồi, có bài thơ của hắn viết: "Em trải tấm châu thân đắp lên vùng hoang kí ức/ Em tỏa ấm cuộc đời rất thực". Hắn đọc lại cho gái nghe, rồi hỏi:

- Có phải không?

- Ồ! Đúng câu ấy đấy, câu đểu!

- ...?

- Anh còn cố viết sai chính tả! Viết "châu thân" cho người ta đọc ngược chứ gì?! He he... Mà nghe thân trâu nó vần, em biết ngay anh viết đểu. Chẳng qua là đểu kín!

Mắt gái hấp háy, tươi tỉnh. Gái vui. Chắc hẳn gái nghĩ, thóp hắn phen này bị em tóm cứng. Gái buông thêm câu:

- Tính anh, em chả lạ!

Hắn cười. Hắn không giải thích. Có nói để em biết "châu thân" là người ngọc cũng chẳng để làm gì. Cứ hiểu theo cách gái nghĩ, em lại đáng yêu hơn.

Gái hút một hơi dài, hai má hơi tóp. Cốc sinh tố cạn kiệt. Que hút kêu chụt..., móp dẹp. Mặt em giống ỉn con quá, dễ thương đến nao lòng.

Gái đưa mắt về phía đường, dõi xa. Em chợt níu tay hắn, giật:

- Kia kìa! Phía đằng kia kìa. Hình như đánh nhau anh ạ... Hai cái người đâm xe máy ý... Đi đi, bọn mình ra xem đi anh...

Ơn giời, thời buổi này vẫn còn có loại gái này, hóa ra mình nhầm, tưởng tuyệt chủng từ lâu.

Chán như con gián.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog