Chia sẻ

Tre Làng

HỒ XUÂN HƯƠNG VÀ THƠ DÂM DỤC

Trong kho tàng văn hóa Việt Nam có nhân vật "giai thoại" Hồ Xuân Hương với những vần thơ nổi loạn "dâm" làm cho xã hội phong kiến đương thời cay cú hằn học trút lên đầu bà bao tai ương tội lỗi, nhưng thơ của bà vẫn sống mãi với dân tộc Việt Nam. 

Theo chiều dài của lịch sử "cái dâm" bị chế độ phong kiến cấm tiệt không cho nhân dân được thưởng thức, nhưng chính bọn vua quan thì tha hồ mỗi tên vua, quan có hàng trăm cung tần mỹ nữ thỏa mái ăn chơi trách táng trong khi đó thì luôn mồm dạy đời bằng những giáo lý đạo đức mê hoặc, mơ hồ cao siêu. Theo các nhà phân tích thì một chế độ xã hội vô nhân đạo nhất chính là chế độ chống lại chính bản thân con người như một thực thể sinh vật tự nhiên và xã hội, còn cái đạo đức giả vô lương tâm nhất chính là đạo đức lừa dối chính bản thân mình. Từ trước tới nay cái dâm cũng như thân phận người phụ nữ bị xã hội vùi rập hành hạ và để tồn tại được trong xã hội họ phải nói những gì mà họ không muốn nói, phải nghĩ những gì mà họ "kinh tởm" phải làm những gì mà họ cho là "không phải họ" vô hình chung là họ đang sống với thói đạo đức giả và phải đánh lừa chính bản thân mình. Mặc dù bị xã hội "bóp mồm bóp miệng" như vậy nhưng bản chất con người trong mỗi người dân Việt vẫn tồn tại, trình độ nhận thức của toàn dân ngày càng được cải thiện những cái "nhân bản" của toàn dân tộc Việt sẽ ngày càng được bộc lộ và chiếm được sự kính trọng trong nền văn hóa nhân loại! Để xem xét chúng ta hãy lấy một ví dụ điển hình là "cái dâm" trong văn học dân gian. Ngoài những câu rất là thô tục nói "toạc móng heo" của các bác nông dân quê mùa chân lấm tay bùn: " Trai thấy lồn lạ như quạ thấy gà con!", "Văn chương chữ nghĩa bề bề, Thần lồn ám ảnh cũng mê mẩn đời..." hay tả "mối tình" tuyệt vọng của chàng trai nọ: "Em như cục cứt trôi sông, Anh như con chó ngồi trông trên bờ!" còn có những bài ca dao, bài vè nói về cuộc sống tình dục của trai gái:

"...
Đến khi mười tám đôi mươi,
Tôi nằm dưới đất chồng lôi lên giường!
Một lời thương hai lời thương, 
Có bốn chân giường gãy một còn ba!
..."

Các bạn nghĩ sao về cuộc "mây mưa loan phượng" gặp nhau này, tôi thì cũng cực kỳ là "mây mưa" nhưng chưa bao giờ được đến mức "gẫy chân giường" như thế này cả! Sự sung sướng đó của cô thiếu nữ đến tột đỉnh muốn gào to lên cho cả thế giới biết rằng mình đang hạnh phúc và người đầu tiên mà nàng muốn "khoe" là cha mẹ: "Ai về nhắn nhủ mẹ cha, Chồng tôi nay đã chung giường cùng tôi!" (theo ngôn ngữ hiện đại có nghĩa là: Ôi cha mẹ ơi, sướng quá, đã quá...phê quá!). Như vậy mặc dù không nói thẳng ra rằng: " tình dục muôn năm!" thế nhưng cái hạnh phúc của cuộc sống lứa đôi là tồn tại thực tế là điều cần thiết khi con người đến tuổi trưởng thành. Khi tình dục không được thỏa mãn no nê người phụ nữ nhỏ nhẹ nhắc khéo đấng mày râu: "Cơm ăn một bát sao no, Ruộng "cày" một lượt sao cho đành lòng! (Hoài thật nàng mà vớ phải mình thì mình "cày" tơi bời khói lửa cho đã đời nàng à!)". Khi mà tình dục đã ngang phè nhạt như nước lã rồi, lại còn không được tôn trọng bị dè bửu từ những người vợ cả thì người phụ nữ hộc lên uất hận đắng cay: "Đau lòng thiếp lắm chàng ơi, Thiếp như cơm nguội đỡ khi đói lòng!"

Trong những câu chửi rủa của các "sư tử Hà Đông" thường có cụm từ " Bà cô, Ông mãnh" đó là những người đàn bà và đàn ông đến chết vẫn còn "trinh tiết" nhưng khi chết đi vì không được thỏa mãn với cuộc sống trần tục nên hay về quấy rầy gia đình họ hàng và làng xóm. Để cho hồn các bà cô ông mãnh không phá phách hãm hại mọi người, dân làng và người thân của các linh hồn này thường cúng bái làm lễ chiêu hồn để làm vơi đi nỗi hằn học với cuộc sống của các bà cô ông mãnh này. Từ đây chúng ta thấy rõ cuộc sống tình dục đã ảnh hưởng tới tâm sinh lý con người như thế nào mặc dù đối với các bác thợ cày thợ cấy chưa đủ trình độ để hiểu điều đó nhưng qua cuộc sống thực tại họ ghi nhận trực giác mối tương quan này.

Cuộc sống con người là tươi đẹp và mỗi người đều có quyền hưởng thụ những gì mà cuộc sống của mình đem lại! Các bậc vĩ nhân nói rằng: "Tuổi trẻ là tình yêu, tuổi già là trí tuệ" thế thì khi còn trẻ các bạn hãy giành nhiều thời gian cho tình yêu đi, hãy sống như bạn muốn sống và hãy yêu như bạn thích yêu! Hãy vứt bỏ ra khỏi đầu cái thứ "đạo đức giả" nửa mùa lỗi thời để tìm lấy hương vị thần tiên của cuộc sống và khi về già có thể ngồi "vuốt râu rung đùi và tự hào rằng: Cuộc sống thật tuyệt vời ta đã hưởng thụ và cần làm cho bọn trẻ hiểu được giá trị tuyệt mỹ của cuộc sống!". Nếu không biết hưởng thụ cuộc sống bạn sẽ trở thành "Bà cô, Ông mãnh" trong thế giới hiện đại cho mà coi! Thế thì uổng quá, "phí rượu" quá!

Nguồn: nhặt trên Net

4 nhận xét:

  1. Live More20:15 28/1/13

    Cho dù bà đã mất rất lâu nhưng những bài thơ bất hủ vẫn còn sống mãi với thời gian !

    Trả lờiXóa
  2. In Cô Vơ20:18 28/1/13

    mình thấy có lẽ do bà HXH có tư tưởng tiến quá xa so với những người sống cùng thời.vì vậy mà những bài thơ của bà chưa thể đc số đông nhân dân chấp nhận

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh19:47 11/4/13

    Ho Xuân hương nguoi ta bao tuc nhung de lai cho doi nhung tuyệt tác liệu nhung ngươi goi mih k tục co lam dc diu do??????

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh16:28 27/7/14

    Bà Hồ Xuân Hương sống ở thời đại này thì khỏe rồi

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog