Chia sẻ

Tre Làng

TÀU SÂN BAY LIÊU NINH GẶP SỰ CỐ, THỦY THỦ CHẠY THỤC MẠNG

Tàu sân bay Liêu Ninh gặp sự cố làm thủy thủ chạy tán loạn

Tàu sân bay Liêu Ninh

Trong một cuộc thử nghiệm gần đây trên biển tàu sân bay Liêu Ninh nổ lò hơi gây nguy hiểm cho thủy thủ đoàn và phải dừng hoạt động của con tàu. Sự việc trên làm dấy lên lo ngại trong vấn đề hiện đại hóa hải quân Trung Quốc.

Tàu sân bay Liêu Ninh vốn là một biểu tượng cho sức mạnh của hải quân Trung Quốc nhưng nó lại luôn hoạt động không được ưng ý. Điều này dấy lên một mối lo ngại về sức mạnh thật sự của hải quân Trung Quốc.

Trang "War is boring" dẫn nguồn Sina cho biết trong một cuộc tập luyện gần đây, tàu Liêu Ninh đã xảy ra một sự cố nghiêm trọng. "Các đường ống trong lò hơi bị rò rỉ" làm giảm áp buồng đốt dẫn tới con tàu "tắt điện" hoàn toàn. Nước nóng và hơi nước bắt đầu phun ra từ hầm động cơ khiến thủy thủ đoàn phải lập tức di tản khỏi khu vực. May mắn là không có ai bị thương và sau đó thủy thủ đoàn đã cố gắng khắc phục được sự cố.

Tàu Liêu Ninh vốn được hải quân Trung Quốc phục hồi lại từ tàu Varyag vào năm 2005 mà Trung Quốc mua của Ukraine sau khi Liên Xô sụp đổ. Về cơ bản con tàu được đóng lại hoàn toàn (do khi Liên Xô sụp đổ, con tàu chỉ mới hoàn thành phần vỏ) bao gồm các hệ thống điện tử mới, súng phòng không, rada và cả động cơ.

Hải quân Trung Quốc sẽ không " bỏ rơi" Liêu Ninh bất chấp con tàu thường xuyên bị trục trặc kĩ thuật. Liêu Ninh được xem như là một liều thuốc tinh thần cho Trung Quốc nhiều hơn là vũ khí chiến lược. Có thể Liêu Ninh sẽ không bao giờ được sử dụng trong thực chiến nhưng nó là bước đệm tốt cho Trung Quốc học tập kĩ thuật chế tạo và sử dụng tàu sân bay.

Tuy nhiên thất bại trong sự cố động cơ sẽ khiến Liêu Ninh kết thúc sớm sứ mệnh của mình. Điều đó càng làm cho Trung Quốc có thêm động lực thúc đẩy nghiên cứu chế tạo ra tàu sân bay mới thay thế Liêu Ninh. 

Trong thời gian chưa có tàu sân bay xịn, Trung Quốc đang rắp tâm xây phi pháp sân bay đầu tiên của họ tại Trường Sa. Cho đến giờ, Trung Quốc mới có sân bay phi pháp trên đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa vốn thuộc chủ quyền Việt Nam bị Trung Quốc chiếm đóng trái phép.

18 nhận xét:

  1. tàu của TQ làm ra thì phải biết rồi đấy, không khéo mấy năm nữa lại ngấm nước hỏng hết cả thân tàu ý chứ, tôi thấy TQ chỉ phù hợp sản xuất đồ cho thế giới dùng thôi chứ cho mình dùng thì hơi bị khó, tại dân thì đã đông, trèo lên cái tàu ấy khéo lại bị chìm như tàu titanic ý chứ, thế nên tốt nhất là TQ nên bán cái tàu này đi xong mua tàu nước khác về mà dùng

    Trả lờiXóa
  2. tôi thấy bạn nói đúng đây, chẳng ai hiểu đồ mình làm ra như chính bản thân đâu, TQ không nên mạo hiểm mà dùng đồ mã được, tốt nhất nên bán cho các nước đang cần, chắc chắn giá phải rẻ quá nửa so mới các nước khác, tuyệt đối không ai cạnh tranh được, xong về mua đồ của Mỹ mà dùng, vừa chất lượng mà an toàn, các xếp bước lên cũng thấy an toàn hơn

    Trả lờiXóa
  3. các bác chẳng đọc kỹ gì cả, tàu Liêu Ninh vốn được hải quân Trung Quốc phục hồi lại từ tàu Varyag vào năm 2005 mà Trung Quốc mua của Ukraine sau khi Liên Xô sụp đổ. chứ TQ muốn chế tạo hẳn cái tàu này từ thời ấy thì khủng khiếp quá, nói chung thì trình độ quân sự TQ còn thua Mỹ xa, không thể làm cái gì hiện đại mà chuẩn từng chi tiết như bọn đế quốc được đâu

    Trả lờiXóa
  4. ai xem nhiều phim trung quốc hay đọc truyện trung quốc từ thời tam quốc đã chuyên dùng mưa rồi, đặc biệt trong chiến tranh có chiêu đánh vào tinh thần địch rất hay, kiêu như giả đông để dọa định sợ...giờ thì TQ cũng dùng chiêu ấy, giả đồ xịn, tàu lớn ra uy hiếp biển đông, ai ngờ toàn đồ bơm hơi cả, đến lúc đánh thật khéo tự hỏng chứ không cần đánh

    Trả lờiXóa
  5. Bài cũ:
    Đồ thật hay đồ chơi?

    Sau khi phô diễn khả năng cô hồn cao độ với việc uy hiếp biển Đông, bọn Khựa quay ra hăm he Hoa Kỳ, Ấn Độ, Nhật Bản, Philippine và tất nhiên có cả Việt Nam.



    Chẳng là cuối tuần qua, tướng côn đồ La Viện có kêu gọi Đài Loan và Trung Quốc cùng hợp sức tấn công Nhật Bản. Động thái này, dân xứ Đài không lạ vì họ qua hiểu bản chất tráo trở của Trung Quốc. Đặc biệt là sau khi triển Khai đưa con vịt què Liêu Ninh vào biên chế Hải Quân và có mặt ngay tại biển Hoa Đông. Tay tướng Tàu gian tham này còn kín hở rằng, tên lừa Đông phong của Trung quốc cũng đã được triển khai với hàm ý đe dọa các quốc gia có phản ứng.

    Ai chứ, người Việt thì không thể dọa được. Người Việt quá hiểu anh bạn đểu cáng mà tham lam này. Họ có đối sách riêng của mình. Cũng ngay lập tức Mỹ triển khai đội hình tấn công gần Senkaku. Chăng rbieets có ý gì không, nhưng Bắc Kinh lên tiếng dạy đời rằng là Mỹ nên tôn trọng lợi ích cốt lõi của Trung Quốc. Tất nhiên không quên gửi gắm thông điệp rằng Tao đang ngon đấy. Mẹ mày! Ngon ghê!

    Đã đành là ngon rồi, vì tuần Khựa đã cho hạ thủy và biên chế “tầu sân bay” đầu tiên của mình vào Hải Quân. Gọi là chơi nổi để góp mặt với đời trên biển Đông. Ít ra cũng làm cho láng giềng thấy mà kinh.

    Mẹ kiếp, chúng mày nhầm. Người Việt đéo sợ cái con vịt què này đâu. Chỉ 3 chiếc SU30 là con Liêu Ninh sẽ thành con vịt quy Bắc Kinh béo ngậy và vàng ươm, không cần them muối. Thế là ngon.

    Có một điều đáng nói là chưa ai biết hàng không mẫu hạm đồng nát này có… nổi không và mục đích của việc biên chế cho nó vào Hải Quân là gì. Thử máy xem có chạy không, hay là còn thử cho máy bay cất cánh và hạ cánh? Hay lại là chiêu an dân kiểu Hán tộc?

    Trong khi chờ đợi câu trả lời thì hãy nghĩ đến truyện… “hồn Trương Ba, da hàng thịt” với màu sắc Trung Hoa. Rất khôi hài ảm đạm!

    Trả lờiXóa
  6. Câu chuyện hài hước bắt đầu từ năm 1985, Liên Xô (Cũ) cho thiết kế một hàng không mẫu hạm, hạng Admiral Kuznetsov. Đến, năm 1988, chiến hạm đó được khởi công và sau này đặt tên là Varyag. Đến năm 1992 thì mọi việc bỗng ngưng - vì Liên Xô sụp đổ. Chiến hạm có xác mà không hồn: trông thì rõ là hàng không mẫu hạm mà bên trong chưa có hệ thống điện tử cùng hệ thống vũ khí mà lẽ ra nó nên có và cần phải có.

    Khi Liên Xô tan rã, Cộng hòa Liên bang Xô viết chia của cho các nước Cộng hoà tách khỏi liên bang, chiếc Varyag được gán cho Cộng hoà Ukraine - như một của nợ. Và được Ukraine kéo lên ụ làm thịt bên bờ Hắc hải! Ruột gan tanh bành, không có máy, chẳng có cánh quạt, chân vịt, hay hệ thống điều dụng vì bị tháo gỡ đem bán lẻ. Nó trở thành khối thép vô dụng, được cho bán đấu giá năm 1998.

    Đấy chính là lúc bước từ bóng đêm ra ánh sáng, là lúc các đấng con trời Bắc Kinh ló mặt. Nhưng tất nhiên là không thể đường đường chính chính mà dưới dạng con buôn Hong Kong, của một hãng du lịch vẹo.

    Trả lờiXóa
  7. Họ nhảy vào cò kè mặc cả và đấu giá rồi chi ra 20 triệu đô la để mua về cái vỏ tầu mà xứ Ukraine cho là đồ phế thải. Chẳng sao, năm đó Thiên triều đang chuẩn bị việc Macao “hồi quy cố quốc”. Cho nên lý do chính thức là kéo chiếc Varyag hữu xác vô hồn này về làm sòng bạc nổi trên mặt nước tại Macao!

    Chỉ riêng mỗi một chuyện kéo cái xác tầu này qua mấy đại dương và eo biển về Hoa lục cũng mất gần hai năm.

    Bọn Khựa phải thuê một hãng Hoà Lan với thủy thủ đoàn Phi Luật Tân chạy lòng vòng 16 tháng trong Hắc hải qua vịnh Bosphorus rồi xuyên kênh đào Suez không được – không ai cho một con tầu chết đi qua hải lộ hiểm yếu này – nên phải trở qua eo biển Gibraltar, xuống tận mũi Hảo Vọng của Phi Châu mới về đến Châu Á… Một cuộc hành trình lịch sử, còn hơn vạn lần cuộc hành xác trong tôn giáo, chỉ kết thúc vào cuối năm 2001, gây tốn kém hơn 30 triệu đô la và rất nhiều giấy mực của báo chí.

    Về đến nơi thì chiếc Varyag không ghé Macao mà lên thẳng Liêu Ninh, nằm ụ trong quân cảng Đại Liên.

    Trả lờiXóa
  8. Nơi đây, chiến hạm Varyag - sản phẩm thuộc diện đồng nát của Liên Xô thời tàn lụi, thuộc diện phế thài của xứ Ukraine thời khủng hoảng - bắt đầu thoát xác. Nó trở thành tàu sân bay đầu tiên của Hải quân Khựa với tên mới là Thi Lang, tên của viên Đô đốc đã “giải phóng” Đài Loan vào thời Mãn Thanh. Mất 10 năm tròn cho việc đỏ da thắm thịt này! Lẽ di nhiên, Khựa không bỏ qua việc sao chép có tính đặc trưng những chất xám mà các nhà khoa học Xô viết đã bỏ ra.

    Và khi đã có Tàu sân bay, bọn Khựa bẩn thỉu có món đồ chơi mới, nên hăm dọa Mỹ là coi chừng phỏng tay! Rặn dạy các nước láng giềng chớ có dại mà động vào hạch tâm lợi ích của Trung Quốc. Kinh chưa? Vãi chưa?

    Trả lờiXóa
  9. Khi nói về việc thành hình một hàng không mẫu hạm, người ta nhớ trước tiên đến chữ "mẫu hạm". Nghĩa đen là tàu mẹ. Một chiến hạm đầu đàn, chung quanh trên dưới còn rất nhiều vũ khí quái dị khác để bảo vệ và khai triển sức mạnh. Khi ra khơi thì đó là một đội quân hoàn chỉnh ngoài đại dương. Sau đấy mới là một sân bay ngoài biển, để phóng ra và thu vào các chiến đấu cơ có cánh cố định – không phải cánh xoay như trực thăng.

    Một tập hợp phức tạp như vậy đòi hỏi nhiều điều kiện phối hợp về tổ chức, kỹ thuật, liên lạc, kiểm soát rất phức tạp. Phải mất nhiều thế hệ thiết kế và huấn luyện mới xong.

    Cho tới nay, những hình ảnh đầu tiên được tiết lộ về chiếc Liêu Ninh uy dũng này vẫn cho thấy nhiều của nợ ngổn ngang trên sàn bay. Còn việc máy bay lên xuống ra sao thì chưa ai biết… Dù sao, nếu cứ có động cơ để chạy ra chạy vào được vài cây số thì cũng đã là một thắng lợi vĩ đại với dân Tàu rồi. Việt Nam, Philippine, Cam Bốt và Lào nữa, đã có tàu sân bay đâu. Với dân Tàu, hơn được Lào thú ra biển cũng đã là tay chơi.

    Trả lờiXóa
  10. Ngẫu nhiên sao, sau khi Hoa Kỳ kỷ niệm 100 năm ngày hạ thủy hàng không mẫu hạm đầu tiên của mình! Và các hàng không mẫu hạm thời nay của Mỹ đều sử dụng năng lượng siêu hạng: hai chục năm mới phải một lần… xạc bình điện!

    Phía Bắc Kinh, từ thời “lập quốc” cách nay một vòng hoa giáp 60 năm, quân đội Tàu Khựa chủ yếu là một lực lượng lục quân. Chiến pháp xứ này là lấy lượng làm phẩm, lấy quân số làm ưu thế - để trấn áp bên trong! Lục quân Tàu Khựa ngày nay vẫn có chừng một triệu 600 ngàn lính, có trang bị áo quần súng ống đầy đủ. Đông lắm, nuôi không xuể, nhưng vẫn hát khúc quân hành cho vui vì là một đội quân cổ điển với vũ khí lỗi thời từ thời Tần Thủy Hoàng. Mà vẫn vô dụng, vì khi hữu sự bên trong, xứ này vẫn cần tới công an vũ trang, cảnh sát đặc biệt, v.v…

    Hơn 700 ngàn nhân mạng chứ không ít.

    Năm qua, việc ngân sách “nội an” cũng cao bằng ngân sách quốc phòng cho thấy ưu tiên của lãnh đạo: dẹp loạn bên trong hơn là bành trướng ra ngoài!

    Trả lờiXóa
  11. Không quân và Hải quân là những quân chủng mới chỉ được Khựa cho hiện đại hoá từ vài chục năm trở lại. Và hiện đại hóa với vũ khí thụ đắc của Liên Xô trên đỉnh cao Xô viết, tức là khi xứ này bắt đầu tan rã hơn hai chục năm về trước! Binh đội của hai quân chủng này chưa tới 600 ngàn lính, còn thua lực lượng nội an. Siêu cường đại bá chưa có khả năng “giải phóng” – một định nghĩa khác của chữ “chiếm đóng” - bất cứ xứ nào nằm ngoài lãnh thổ cố hữu của họ. Muốn tái diễn một cuộc chiến tranh Triều Tiên với chiến thuật biển người thì chỉ can tội… sát sinh: Bắc Kinh rất hiểu điều ấy từ cuộc chiến vùng Vịnh năm 1991 khi Hoa Kỳ không tập và diệt gọn các sư đoàn ưu binh của Saddam Hussein.

    Năm đó, Tư lệnh Quân đội Giải phóng là Đô đốc Lưu Hoa Thanh vào tâu với Đặng Tiểu Bình: "Thưa lão đồng chí, Trung Quốc từ nay không còn hệ thống phòng thủ nữa!" Chứng cớ ông trình lên là những hình ảnh về trận "Bão Sa Mạc" của Hoa Kỳ tại Iraq, do hệ thống truyền hình CNN phổ biến!...

    Nhưng sức mạnh nào chỉ có quân số, vì còn phải nói đến võ khí và kỹ thuật chiến tranh nữa chứ?

    Trả lờiXóa
  12. Thưa vâng: ngày nay, hơn 70% võ khí Tàu Khựa vẫn lệ thuộc vào đồ nghề cổ lỗ của Nga sản xuất từ thời Xô viết, phần còn lại là học lóm, là ăn cắp và đôi khi còn bị cấy sinh tử phù khi đi ăn cắp mà không biết! Cho đến nay, giấc mơ đại cường hải dương của xứ này mới chỉ thành hình với hai chiến hạm duy nhất có khả năng viễn duyên và quả nhiên là năm ngoái đã… dám đi tuần tra ngoài khơi Somalia để cùng thế giới tham gia tiễu trừ hải tặc.

    Bây giờ lại có Liêu Ninh sau khi hai chữ Thị Lanh cho vào sọt rác!

    Việt Nam chúng ta sẽ rất lầm khi dựa vào Hoa Kỳ để khiêu khích Trung Quốc, như Bắc Kinh ám chỉ. Nhưng Trung Quốc sẽ rất lầm nếu đòi dằn mặt nước Mỹ để thu gọn Đông Nam Á vào trong túi.

    Hãy nói về tương quan hai xứ đó: Hoa Kỳ và Trung Quốc có lãnh thổ tương tự, gần 10 triệu cây số vuông. Nhưng, Trung Quốc hơn Mỹ nhờ dân số nên… phải nuôi nhiều hơn Mỹ khoảng một tỷ người trên cùng một diện tích. Chỉ nội khái niệm “phải nuôi” ấy cũng là điều đáng kể. Hoa Kỳ có dân số hơn 300 triệu mà không bao giờ có chữ “nuôi dân”: người dân tự nuôi lấy mình và còn sản xuất dư thừa nông sản lương thực để nuôi xứ khác. Trung Quốc có một tỷ 350 triệu dân trên một diện tích tương đương mà đất khả canh thì hẹp và chưa bằng một phần ba của trung bình toàn cầu. Vặt mũi bỏ mồm là động tác truyền thống.

    Trả lờiXóa
  13. Làm sao đòi dọa nạt một quốc gia có truyền thống hải dương từ thời lập quốc và nay vẫn là siêu cường quân sự toàn cầu?

    Bây giờ, chuyện dẹp êm nội loạn chưa xong, Khựa còn đòi chinh phục thiên hạ! Bắc Kinh chỉ có thể uy hiếp vài nước nhỏ bên cạnh và mua chuộc một vài con mọt trong bộ máy của các nước này mà thôi. Vì sao không kín đáo thi hành việc đó như họ đã từng làm từ hai chục năm nay? Vì sao lại hung hăng dọa nạt và còn muốn cho Hoa Kỳ phỏng tay? Vì ta sắp có tầu sân bay?

    Đúng là dịp may hy hữu cho những ai tin tưởng vào bọn Khựa với “4 xấu và 16 chữ đồng nát” tỉnh ngộ.

    Có người cho rằng, với khả năng đó của Liêu Ninh, khi tác chiến dù chỉ với Việt Nam được coi là yếu hơn bội phần, Liêu Ninh cũng đang tự mạo hiểm biến mình thành món Vịt quay Bắc Kinh nổi tiếng.

    Chúng ta hay chờ xem.

    Trả lờiXóa
  14. tôi thấy trung quốc chỉ được cái làm hàng nhái, hàng nhái mẫu mã thì giỏi, có khi giống y hệt, nhưng mà chất lượng quá mức ghẻ ruồi =_+ đấy, đến cả các công trình kiến trúc nổi tiếng thế giới trung quốc cũng mang ra nhái được, tàu sân bay cảu mỹ trung quốc cũng đem nhái, nhưng mà khổ nỗi nhái tàu sân bay, rêu rao vs quốc tế ta đây cóc sợ tàu sân bay mỹ, cuối cùng lại là... hàng lởm thế này :)) không biết mấy ông lãnh đạo trung quốc tính thế nào nữa :))

    Trả lờiXóa
  15. Đúng là hàng tàu mà. Tàu sân bay của Mĩ hoạt động thì 2 năm mới phải nạp nhiên liệu 1 lần, tàu sân bay của Trung Quốc thì mới chạy thử nghiệm 3 ngày đã ngốn hết 2 triệu lít xăng. Đúng là Trung Quốc rất chịu chơi khi sử dụng đồ chơi quân sự như thế

    Trả lờiXóa
  16. Trung Quốc có ý định đầu tư mạnh vào quân sự để gây sức ép lên các nước có tranh chấp với Trung Quốc. Nhưng có điều Trung Quốc không phải là Mĩ, Nga,.. mà trình độ khoa học kĩ thuật còn chưa có kinh nghiệm trong chế tạo vũ khí, tàu sân bay... tuy nhiên những hành động này đang cho thấy Trung Quốc rất quyết liệt nếu sử dụng vũ trang trong những tranh chấp của nước này

    Trả lờiXóa
  17. Hết công trình, kì quan thế giới bị làm nhái giờ lại cả vụ tàu sân bay nữa, Trung Quốc đúng là rất chịu chơi thật. Bản tính tham lam muốn chiếm tất cả về mình ngày càng thể hiện rõ. Khó lòng có thể sống yên ổn với một ông hàng xóm như thế này

    Trả lờiXóa
  18. Từ lúc ra đời cho đến bây giờ Tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc có hàng trăm nghìn câu chuyện về nó, tốt có xấu cũng có và đương nhiên xấu hơn rất nhiều. Nên sự việc tàu sân bay Liêu Ninh gặp sự cố nổ lò hơi gây nguy hiểm cho thủy thủ đoàn và phải dừng hoạt động của con tàu là điều mà nhiều người không thấy ngạc nhiên gì cả, chắc nhiều người còn thấy đây chỉ là sự việc nhỏ, chiếc tàu sân bay này còn có nhiều lỗi lớn hơn nữa. Thời gian là câu trả lời cho tất cả, chúng ta hãy cùng chờ đón.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog