Chia sẻ

Tre Làng

CHUYỆN TUẦN QUA

LâmTrực@

Những ngày cuối thu, chứng kiến những gì xảy ra trong tuần mà lòng thấy tê tê. Chủ Nhật ngồi nhà, thử liệt kê vài vụ để anh em nhấm nháp.


#1. Phước Sang
Chuyện "đáng ngờ" của ông Phước Sang, mình nghe cách đây cả tháng rồi. Hai hôm nay báo chí cứ bấn xúc xích việc ông bầu phim này có lừa đảo gì không. Nghe ông ta phân trần rằng ông ta hoàn toàn bất ngờ, giờ nhà báo nói mới biết vụ việc vì đang bận làm phim, rằng mấy hôm rồi máy điện thoại của ông ta đang gửi đi sửa nên không liên lạc được với ai, rằng có mượn xe Mercedes 350 của ông Chung Minh một đứa em thân thiết rồi đem cầm, rằng...; còn bà vợ thì bảo tôi với anh ấy chuyện ai nấy làm, không biết không biết, đừng có hỏi đừng có hỏi. Nghe vậy mà phát phì cười. Nếu trót lừa thì cứ nói lừa mẹ nó cho rồi, quẩn quanh làm gì thêm rối. Ai mà tin người quan trọng như ông bầu Sang chỉ có nhõn mỗn cái máy điện thoại. Mượn xe ô tô tự ý đem cầm lấy tiền không thèm hỏi ý kiến người ta, chả lừa là cái gì. Hai vợ chồng mỗi lần lên mặt báo đều nói hay nói tốt về nhau, thiên hạ xem như gia đình thành đạt hạnh phúc, giờ có chuyện thì bảo không biết. Rất tào lao cái đám nghệ sĩ mà không biết sĩ này.

#2. Chuyện Dự Báo
Lại chuyện dự báo sai. Vẫn biết dự báo là việc cực khó, nhưng cứ dự báo thế này thì dân khổ lắm. Động đất ở Trà My, động đất ở Hải Phòng, dư chấn ở Hà Nội...Ấy thế mà chưa một lần mình được biết trước. Không dự báo được - Bó Tay chấm cơm.
Về thời tiết. Mình phải công nhận là mấy anh, mấy chị lẹp gái lẹp giai hàng ngày đến hẹn lại lên truyền hình thao thao bất tuyệt. Ra cái vẻ nắm vững vẫn đề thời tiết lắm. Nhưng mình cá là léo biết gì hết. Hôm 4.10 thì bảo chiều 5.10 bão sẽ tới đất liền, dân tình lẫn nhà nước quýnh lên nhưng cả ngày 5 chả có cơn gió nào. Đến 5.10 lại bố cáo tối 6.10 bão sẽ nhập địa. Ôi nóng trong người!
Vẫn biết chỉ là dự báo, chả thể đúng trăm phần trăm, đành rằng thời tiết thay đổi bất thường, đành rằng cứ cảnh báo trước để chuẩn bị; tuy nhiên thời buổi khoa học chính xác mà vẫn dự đoán ầu ơ thế, chán quá. Lại nọng trong ngươi!
Mong sao bão đừng vào, dù có làm các nhà dự báo khí tượng bẽ mặt thêm lần nữa. Nó mà vào sẽ kéo theo mưa, mà mưa đúng vùng Sông Tranh 2 thì cái hồ chứa nước ấy, cái đập đầm lăn ấy không biết chịu được bao lâu. Nó ùm cho một phát chỉ khổ dân, tội dân.

#3. Kỷ luật và luân chuyển cán bộ
 Để kỷ luật ông Lữ Ngọc Cư chủ tịch tỉnh Đắk Lắk, Ban Bí thư đã không dám cách chức ông ta mà chỉ điều động về Ban chỉ đạo Tây Nguyên, làm ủy viên chuyên trách. Ông Cư này vốn là trùm công an tỉnh, được chính phủ cất nhắc lên làm quan đầu tỉnh, giống như nhiều vị trùm công an được chuẩn y làm quan đầu tỉnh thời gian qua. 
Theo "cáo trạng" của Ủy ban kiểm tra trung ương, "những khuyết điểm vi phạm của ông Cư là nghiêm trọng, gây thiệt hại về kinh tế và gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến vai trò lãnh đạo của tổ chức đảng...". Úi giời, nghiêm trọng, xấu... mà vẫn làm thành viên Ban chỉ đạo thì chỉ đạo được ai. Làm cán bộ nhà nước, cán bộ to sướng thật.
Thế nên dân bảo: Luân chuyển hạt sạn từ chỗ này ra chô khác. Rốt cuộc lại làm bẩn chỗ khác. Dân ta thế mà thâm túy thật. 

#4. Đại da Trầm Bê
Không biết vụ việc xảy a dư lào, không thấy bất kể thông tin chính thống nào từ cơ quan chức năng. Nhưng ông đại gia Trầm Bê bị mất 1 hay 2 cái sừng, có 1 hay 2 con tê giác ầm ầm lên mặt báo. Các phóng tinh viên thỏa sức chém mà léo chịu trách nhiệm gì về độ chính xác của tin. hĩ hĩ. 
Thế mới biết làm báo sướng thật. Chỉ ngại mỗi sư tử.
Nhiều tờ báo khi thông tin về vụ ông Trầm Bê bị mất sừng tê giác cứ nói theo giọng cải lương "vụ mất cắp xảy ra trên khu đất của ông Trầm Bê ở Trà Vinh". He he, trên khu đất thì thường chỉ có cỏ rác, cây dại... thôi, các ông bà ạ. Sao không nói toẹt ra trong khu dinh thự hoành tráng hơn cả phủ toàn quyền của ông ấy.

#5. Tranh cãi bản quyền tác phẩm
Phim Huyền thoại 1C chưa kịp để lại cho người xem tí cảm xúc gì thì đã tốn nước bọt tranh luận chuyện ngoài lề. Ông nhà văn Anh Động bảo kịch bản của tôi, ông Đoàn Minh Tuấn cũng bảo kịch bản của tôi; còn Cục điện ảnh và hãng phim lẫn nhà sản xuất thì nửa nạc nửa mỡ. Theo tôi, cứ đem hai cái kịch bản của hai ông đem ra so với phim là rõ. Cãi nhau làm đếch chi cho mệt.

#6. Sửa sai
Đó vừa là tin buồn nhưng cũng là tin vui. 
Buồn khỏi nói làm léo gì cho mất thời gian. Vui, vì đến nhà báo cũng đã biết nhận ra mình đã sai. Sai thì sao? Sai thì xin lỗi.
Giới thạo tin cho biết, Báo Nhân Dân đính chính cú xẩy chân này, và dự báo ít nhất cũng phải bay mất vài tay cỡ vụ trưởng trở lên (bởi Tổng biên tập tương đương cấp bộ trưởng, trưởng ban của đảng). Hoặc lại chỉ tốn một thằng đánh máy, chết cha thằng đánh máy. 

#7. Bọn thối mồm lưu vong
Sự kiện tố tụng trong xã hội là chuyện thường thôi, léo có gì đáng nói cả. Nhưng Việc Nguyễn Văn Hải (Điếu cày ủy ban), Phan Thanh Hải và Tạ phong Tần bị kết án vì tội tuyên truyền chống Nhà nước, được người dân xứ sở An nam ủng hộ thì ngược lại, bọn thối mồm lại tmf cách thổi phồng, xuyên tạc dưới cái mác nhân quyền.
Chuyện xưa như người ta đánh rắm. Cứ đánh rắm, thì dứt khoát phải thối mặc dù có khi không thối chút nào. Hã hã. Chuyện tưởng đã xong, nhưng mấy thằng Nhân quyền mả mẹ gì đó tận Âu châu cũng nhanh chân la liếm cá kiếm tý danh hão, mấy con lợn vịt lưu vong cũng gửi thỉnh nguyện thư. Ha ha.
Để xem chúng làm được gì? Mấy chị nông dân chân đất mắt toét bảo, em chả quan tâm đến thằng Điếu nào đâu, em chỉ muốn lúa được mùa, rau củ quả không bị sâu bọ thôi. Mà cứ kệ chúng nó nói, lời chúng nó chỉ như rắm xịt của bọn em mỗi nghi đau bụng đi ngoài thôi.
Nghĩ mà thấy đúng. Hã hã.

Anh đi choén món Nhật ở 44 Lê Ngọc Hân đã. Tối viết tiếp pp các pạn. Chúc Chủ Nhật vui vẻ.

3 nhận xét:

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog