Chia sẻ

Tre Làng

CHUYỆN TRÒ VỚI MỘT CON PHÒ


Phot_Phet: Nghỉ tết chưa em?

Phò: Bọn em không có khái niệm tết và ngày nghỉ.

Phot_Phet: Ừ nhỉ, anh vô tâm quá. Em vào nghề lâu chưa?

Phò: Nghề khác có thâm niên thì quý chứ nghề em có thâm niên coi như ăn cứt. Nói làm gì.

Phot_Phet: Bậy thế. Anh thành tâm khi hỏi câu đó mà.

Phò: Có thành tâm như quan phụ mẫu không? Em thấy ở miền đất nọ có quan phụ mẫu khóc trên tivi nhưng khi ngủ với em bảo là bôi cao Sao vàng vào mắt.

Phot_Phet: Sao lại hỏi anh thế? Nhạy cảm quá!

Phò:???

Phot_Phet: Em trẻ, xinh, lại có học sao không tìm việc khác tử tế hơn?

Phò: Làm gì có việc tử tế hay không tử tế hả anh. Chỉ có người tử tế hay mất dạy thôi.

Phot_Phet: Đấy, anh bảo mà, em còn thông minh hơn cả triết gia.

Phò: Cởi áo ra đi, em tụt quần cho.

Phot_Phet: Thôi, anh cũng tính đóng gạch chào năm mới nhưng hôm nay thích nói chuyện hơn.

Phò: Em nói hay phải thêm tiền nhé.

Phot_Phet: Không thành vấn đề. Miễn là em thật lòng.

Phò: Hỏi nhanh đi không lại mất cả tiền thêm giờ đấy.

Phot_Phet: Okey em. Theo anh biết những người làm nghề như em là rất nhiều, sao bọn em không lập hội, kiểu tổ chức hội đoàn riêng của bọn em ý?

Phò: Ý anh là phải có tổ chức, đoàn thể chứ gì. Có đấy nhưng hoạt động ngầm thôi, không được vào MT. Bọn em vẫn có sự trao đổi, hỗ trợ nhau trong công việc mà. Người đi trước chỉ dạy người đi sau, chí choé kiểu đàn bà tý thôi chứ không ăn hiếp nhau kiểu ma cũ ma mới. Tuỳ từng nơi mà Má mì là chủ tịch đấy thôi.

Phot_Phet: Thế là rất tốt chứ. Như anh nghĩ nếu một ngày đẹp giời nhà nước công nhận hội đoàn của bọn em giống như hội phụ nữ, chiến binh, nông dân và nghề nghiệp của bọn em như giáo viên, bác sĩ, quýet rác lao công thì có khi còn có cả đại diện trong CP hoặc ứng cử vào HĐ, hoặc cao hơn cũng nên?

Phò: Anh mơ giỏi nhỉ. Nhưng em thật nhé, trong đó có hết rồi anh ạ. Bọn em không đến lượt.

Phot_Phet: Chết, em nhạy cảm quá. May có bốn bức tường không thành Phò phản động mất.

Phò: Em không cấm nhưng không thích anh gọi em là Phò. Chỉ gọi em như thế khi anh hành sự và trả em tiền. Em đang nằm nói chuyện với anh cơ mà, gọi bằng em như trước ấy. Nhưng em thích gọi bằng tên hơn, khổ cái bọn em tên lại…hơi nhiều, lắm lúc còn quên cả tên cúng cơm, mẹ đẻ.

Phot_Phet: Ừ, anh xin lỗi. Tháng em kiếm được nhiều không?

Phò: Gấp mười lăm lần lương của một người đứng đầu  triều đình.

Phot_Phet: Anh không thích em nhạy cảm thế. Là bao nhiêu?

Phò: Trừ chi phí, gần ba chục triệu. Nếu được đóng thuế thu nhập thì nhà nước bộn thu đấy.

Phot_Phet: Cao nhỉ. Chi dùng thế nào em?

Phò: Cho bản thân, gia đình như bao người khác. Cũng dành dụm tý chút phòng lúc sa cơ, về già.

Phot_Phet: Kể ra có tý chút làm từ thiện, nhân đạo cũng nhẹ lòng.

Phò: Rồi, nhưng chả ai dám ghi tên lên phong bì hay thùng cạc tông đâu. Chả nhẽ lại ghi chi hội Phò Pho tu na hay Kinh pa lát. Toàn ẩn danh, nhờ người mang giúp.

Phot_Phet: Tủi thân nhỉ?

Phò: Chả có gì phải tủi, có tấm lòng là được. Làm phúc mà cứ bô bô toàn quân ăn cướp cả đấy.

Phot_Phet: Em lại nhạỵ cảm rồi.

Phò: Nhạy cảm là cái lồn gì mà anh cứ léo nhéo mãi thế nhỉ.

Phot_Phet: ???

Phò: Nói chuyện với anh chán bỏ xừ. Yêu nhau đi anh.

Phot_Phet: Đã bảo hôm nay chỉ nói chuyện, không đóng gạch mà.

Phò: Nhưng chuyện với anh chán.

Phot_Phet: Làm tình với anh còn chán hơn. Thôi, tiền đây. Một triệu nhé?

Phò: Nếu anh thấy đúng giá.

Phot_Phet: Em phải đi làm mãi thương mới đúng. Đúng giá là một thứ xa xỉ ở ta.

Phò: Ai em không biết nhưng với em và cả hiệp hội Phò đúng giá luôn là giá trị cũng như đạo đức nghề nghiệp. Bọn phá giá hay giá cao hơn giá trị thật không có chỗ trong đó, bọn đó là bọn…làm hàng, không hơn.

Phot_Phet: Em lại là một nhà phân tích tài ba. Anh hỏi câu cuối nhé, thấy nhiều đứa trong hội em không được xinh đẹp, có học như em mà thoắt cái thành bà nọ, bà kia cả. Do đâu?

Phò: Chả do đâu. Chúng nó có số thành bà, thế thôi.

Phot_Phet: Thế cũng tốt. Thành bà nọ, bà kia, có tiếng nói, ảnh hưởng nhất định thì bọn em cũng được thơm lây, mát mặt hoặc ít ra cũng được bênh vực, đỡ đần khi nhờ cậy.

Phò: Khối ra đấy anh. Khi thành thế họ lại lại luôn đề cao sự đạo đức, thậm chí là tiết trinh.

Phot_Phet: Em lại nhạy cảm rồi. Anh ra đường đón xuân đây.

Phò: Tạm biệt chim én nhé.

Chuyện của lão Phẹt ml. Anh đục đẽo và refreshed cho thanh tao và bớt nhạy cảm, anh em cố luận vài từ viết tắt nhé. Chúc vui vẻ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog