Chia sẻ

Tre Làng

Đặng Xương Hùng - Đầu bã đậu

Kính Chiếu Yêu

Vào cái ngày trọng đại 30-04-2015 Đặng Xương Hùng kẻ trốn chạy quê hương đã viết trên FB của hắn bài "Đội lốt". Thâm ý của Hùng là để nói ở Việt Nam mọi thứ đều giả dối. Khốn thay, do ngu lâu, những thứ Hùng viết ra đã lột trần cái "lốt" phản tỉnh mà hắn đang khoác lên mình.

Sáu câu chuyện dẫn ra như những định đề để quy nạp về một kết luận "giả trá" của hắn ngu đến mức không hiểu thủ pháp đơn giản của "ngụy biện". Trong vô vàn cách thức ngụy biện thì cách mà họ Đặng sử dụng là lối dùng "nguyên nhân giả" để đưa ra kết quả thật. Sáu câu chuyện ấy đại loại như sau (tôi không muốn dẫn nguyên văn vì mất thời gian đọc của quý vị).

Câu chuyện thứ nhất, (năm 2013) kể lại chuyện khi Hùng đứng ở sân bay De Gaulle (Pháp) thì có "một thầy tu mặc áo cà sa nâu" đi dự hội nghị tôn giáo, chào Hùng. Sau này Hùng mới nhớ ra đó là"anh ấy ở bên an ninh mà mình đã từng quen hoặc là từ thời ở Bỉ, hoặc là thời làm ở trong nước giữa các Bộ với nhau".

Đã quen mà chẳng nhớ tên, lại chẳng nhớ là ở Bỉ hay ở Bộ, nghĩa là rất láng máng. Nhưng lại khẳng định như đinh đóng cột "ở bên an ninh". 

Câu chuyện thứ hai, (2013) Hùng bị cẩu mất cái xe ô tô do đổ sai. May nhờ có "một anh xe ôm" thường xuyên đứng trước cổng Bộ Ngoại giao tả xung hữu đột trước mặt công an, "rất tự tin trước các trạm công an kiểm tra giao thông trên đường, thậm chí anh còn đưa tôi phi lên vỉa hè trước mặt các anh công an để hỏi thông tin", rồi xông thẳng "vào hỏi đồn trưởng xem sao" và lấy được xe cho Hùng. Anh "xe ôm rất đặc biệt này" khiến Hùng liên tưởng "Sau tôi nhận thấy anh không bao giờ bị đuổi đi nơi khác, khi mà anh «hành nghề» ở một vị trí rất không cần xe ôm này". Ý nói gã xe ôm kia là cán bộ "an ninh" thì mới có "quyền năng" đến thế.

Bịp bợm quá vụng về ở chỗ, đã là "đóng vai ngụy trang" mà lại để tất tần tật mọi "công an" khác đều biết thân phận! Quyền hạn lại "vô biên". Công an mà ngày nào cũng làm "xe ôm", đứng một vị trí cố định! Lại còn chuyện ở Hà Nội có cả "đồn công an" giữ xe vi phạm!

Câu chuyện thứ ba: Hùng nhận ra một "nữ tu sĩ đi trong đoàn diễu hành 30/4" chính là một cán bộ "Ban Dân tộc Trung ương". Chị ấy tên là Hoa (nhớ mang máng thôi), thường xuất hiện "với tư cách đoàn xã hội dân sự đại diện cho người dân tộc thiểu số ở Việt Nam" "mỗi dịp có hội nghị về nhân quyền ở Liên Hiệp Quốc".

Chán mớ đời, đã là "tu sĩ" thì phải "xuống tóc", vậy thì còn gì mà trở thành người dân tộc trong "bộ đồ dân tộc", hoặc "quần tây, áo veste" khi ở cơ quan! 

Câu chuyện thứ tư: "Trường hợp đê hèn gần đây nhất mà công an đã «dành» cho cậu thanh niên Gió Lang Thang: «lúc 7h45 ngày 22/4/2015, tại đường Cổ Linh, Long Biên, khi đang trên đường đi mua sữa cho con.Trịnh Anh Tuấn, Facebook Gió Lang Thang bị tấn công bởi 3 tên côn đồ. Tuấn bị khâu 10 mũi ở đầu, ngón út và áp út, bàn tay trái bị dập xương, khắp người bị sây xước. Được biết những tên côn đồ này thường xuyên rình rập trước cửa nhà của Tuấn hàng tháng trời, từ khi việc chính quyền Hà Nội có dự án chặt hạ cây xanh. Tuấn là 1 trong các admin của group Vì Một Hà Nội Xanh. Sự việc Tuấn bị đánh có thể là sự trả thù của chính quyền sau những cuộc tuần hành Vì Cây Xanh diễn ra vừa qua". (trích nguyên văn)

Kết luận là: "Ở những nước khác, ta thường hay nghe kể những câu chuyện về bọn lưu manh, côn đồ giả danh công an để lừa đảo, ức hiếp, trấn lột. Duy chỉ có ở Việt Nam, lại có chuyện ngược đời và hèn hạ, công an đội lốt côn đồ để khủng bố dân thường".

Cái khẳng định "3 tên côn đồ" ấy, lại "thường xuyên rình rập trước cửa nhà Tuấn hàng tháng trời" là công an, có vẻ như là một sự vu cáo. Lại còn kết luận "công an đội lốt côn đồ" thì chỉ có mấy thằng cha chống cộng cự đoan ở nước ngoài mới có cái giọng ấy.

Câu chuyện thứ năm: Hùng khẳng định "Mặt trận dân tộc giải phóng Miền Nam Việt Nam, được thành lập năm 1966, tại đâu đó ở Miền Bắc Việt Nam". 

Cha mẹ ơi, là cán bộ "Vụ Châu Á 2, Bộ Ngoại giao" mà không biết ông luật sư Nguyễn Hữu Thọ với nhiều nhân sỹ khác trong mặt trận là người miền Nam. Trung ương cục miền Nam ra đời từ lúc nào, ở đâu. Lại còn dẫn ra địa chỉ "Chùa Bộc, Giảng Võ – Hà nội" nữa thì chẳng bằng đứa con nít.

Câu chuyện thứ sáu: "Đó là câu chuyện Hồ Quang – Hồ Chí Minh đội lốt Nguyễn Ái Quốc, đánh lừa cả một dân tộc, trong gần một thế kỷ. Nó nên được ghi vào kỷ lục guinness về tội ác với nhân loại".

Và khẳng định "trong tôi có một niềm tin, đó là sự thật. Bởi vì, ngay từ bé tôi đã có một số thắc mắc về bí ẩn của ông Hồ. Năm 1969, ông Hồ mất, tôi mới có 8 tuổi, nhưng tôi đã thắc mắc với bố tôi là tại sao bác Hồ lại trích được ông Đỗ Phủ, đời nhà Đường trong di chúc. Ý tôi muốn thắc mắc với bố tôi là một người Việt Nam mà lại nhắc đến câu nói không phải của một vĩ nhân Việt Nam mà lại của một vĩ nhân Trung Quốc, mà lại không phải đương thời mà lại tít tận những đời nào rồi".

Một thằng oắt con mới 8 tuổi khi bác Hồ mất (1969) mà đã biết thắc mắc "tại sao bác Hồ lại trích được ông Đỗ Phủ, đời nhà Đường trong di chúc" thì bái phục "thần đồng" họ Đặng. Lại căn cứ vào niềm tin ấy để khẳng định "Hồ Quang – Hồ Chí Minh đội lốt Nguyễn Ái Quốc", "nên được ghi vào kỷ lục guinness về tội ác với nhân loại". Đúng là giọng lưỡi của lũ cặn bã rồi, tự đào hố chôn mình rồi. 

Còn chuyện trích dẫn thơ phú đời Đường thì đến bọn nhóc bây giờ cũng biết làm, huống hồ cụ Hồ là nho sinh. Thật ngớ ngẩn ông nguyên Vụ phó Bộ Ngoại giao vượt biên ơi.

Sợ chưa hết cái dốt ông họ Đặng vượt biên còn viết chua thêm một đoạn "Lúc đi học, khi học đến «bàn đá chông chênh dịch sử đảng», thì tôi còn nhớ cô giáo dậy văn trả lời rất qua loa chỗ này. Cho đến bây giờ thì tôi mới ngộ ra rằng cô giáo cũng chả biết mà giải thích ra làm sao. Mọi người tự đồng ý với mình như thế là để cho câu thơ nó vần, hoặc là sai chính tả lịch sử đảng chứ không phải là dịch sử đảng".

D.m (xin lỗi bạn đọc) hắn không hiểu cả ý câu thơ của ông Cụ lại còn muốn sửa lại thành "Bàn đá chông chênh lịch sử Đảng" nữa thì hết chỗ nói rồi.

May mà hắn đảo ngũ, vượt biên chứ cái ngữ này mà còn làm Bộ Ngoại giao thì đất nước lụn bại. Thề là từ nay nghe đến tên hắn thì tớ phải đi rửa tai.

4 nhận xét:

  1. Lũ phản động, trở cờ, “sám hối “ này, như Bùi Tín trước đây, nay là Đặng Xương Hùng thì bản chất chỉ là một: Ngu dốt, xuyên tạc, gắp lửa bỏ tay người. Bọn chúng càng viết, càng nói thì chỉ càng lòi cái phản động, xuyên tạc, dối trá của nó mà thôi. Chúng chả có tác dụng và một tí giá trị gì với nhân dân, với đất nước. Chỉ buồn cho những dòng họ này lại sản sinh ra những con người phản phúc, làm ô danh dòng họ mình mà thôi. .

    Trả lờiXóa
  2. Con gà này chết thuốc chữa rồi!

    Trả lờiXóa
  3. like mạnh. cái thằng cha nguyễn xương hùng thật sự hết thuốc chữa rồi. đầu bò chuyên môn bịa đặt như lão chẳng nhẽ lại cho rằng dăm ba cái câu chuyện bậy bạ mà lão nghĩ ra up lên sẽ khiến người dân tin sái cổ chứ? nực cười thật. người dân không rỗng não như ông đâu nguyễn xương hùng. dân ta có câu: không biết thì dựa cột mà nghe, còn ông biết nhưng mà cố tình xuyên tạc bịa đặt @@ may mà ông tàu lượn sớm chứ không đất nước này đến khốn đốn vì có một thằng cán bộ bên bộ ngoại giao ngu xuẩn đầu bò như ông @@

    Trả lờiXóa
  4. đừng có cố tình làm những chuyện vô nghĩa nữa đặng xương hùng ạ.ông là người như thế nào thì bây giờ mọi người cũng đều rõ cả rồi.chính vì thế thay vì đi xuyên tạc bịa đặt ra những câu chuyện hoang tưởng thì ông hãy sống sao cho người khác đừng chửi vào cái mặt của ông nữa,đúng là đồ óc bã đậu.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog